Cách thành phố
Đà Lạt khoảng 3km, nằm trên một ngọn đồi cao ở phía nam, nhìn từ đường Triệu Việt Vương, Biệt điện Bảo Đại (hay còn gọi là Dinh 3) giống như một tòa lâu đài nhỏ, khuất sau khu rừng thông bốn mùa râm mát. Men theo con đường nhựa nhỏ dài khoảng 400m, du khách sẽ đến Dinh 3. Dinh được xây dựng vào năm 1933, khi hoàng đế Bảo Đại vẫn còn ở triều đình
Huế. Năm 1937, dinh được chính thức khánh thành và trở thành nơi nghỉ mát
mùa hè của cựu hoàng. Đến năm 1950, khi Bảo Đại lên làm Quốc trưởng, dinh 3 lại trở thành nơi ở, sinh hoạt và làm việc của Bảo Đại và gia đình. Sau ngày Đà Lạt hoàn toàn giải phóng, dinh 3 được tỉnh ủy Lâm Đồng quản lý và giao cho Công ty
du lịch dịch vụ Xuân Hương quản lý từ giữa năm 2000 đến nay.
Dinh gồm có 2 tầng: tầng trệt được dùng để làm việc, tiếp khách và hội họp. Tầng 1 là khu vực sinh hoạt riêng của gia đình hoàng gia, bao gồm: phòng ngủ của hoàng đế Bảo Đại, Nam Phương hoàng hậu, thái tử Bảo Long, các công chúa Phương Mai, Phương Liên và hoàng tử Bảo Thăng. Ngay phía ngoài phòng ngủ của cựu hoàng là Lầu Vọng nguyệt, với dãy lan can nhô ra phía ngoài vườn thượng uyển, dùng làm nơi cựu hoàng và hoàng hậu ngắm trăng. Phía ngoài vườn hoa là những chùm hoa Rạng đông đang trổ, sắc hoa màu vàng cam rực rỡ trong ánh nắng bình minh.
Nhìn từ lầu Vọng nguyệt, du khách có thể nhìn thấy những ngôi biệt thự đẹp đang phơi màu ngói đỏ giữa cái nắng vàng mang hơi lạnh của xứ sương mù. Bao quanh ngôi biệt thự là đồi thông mang hình bát úp, xanh mát quanh năm. Ngay dưới chân đồi là những khu vườn trồng rau xanh mượt, hòa trong màu đất đỏ bazan. Đến với nơi đây, du khách sẽ thực sự tìm thấy những giây phút thư giãn dưới những tán thông rợp mát, hay chụp hình bên những cổ xe ngựa đáng yêu. Và cũng có thể trở thành vua, hoàng hậu, công chúa trong trang phục hóa trang lộng lẫy, để nhớ mãi về những kỷ niệm đẹp trong hành trình về với vùng đất Cao nguyên xanh, vùng đất của những câu chuyện cổ tích trong sương.
Đến với Đà lạt trong những ngày tháng 5, thời tiết nơi đây thật mát mẻ. Muôn hoa đang mùa khoe sắc, như đón bước chân lữ khách ghé thăm thành phố ngàn thông, để yêu hơn mặt nước Xuân Hương, hay lặng nghe tiếng chuông nhà thờ ngân vang trong nắng sơm. Và cũng để yêu nét tĩnh lặng của những ngôi biệt thự đang ươm sắc hồng trong màu nắng thời gian, cùng tiếng nhạc ngựa rung lên trong từng nhịp bước như gửi vào ký ức của bao khách lãng du.
Bài và ảnh: Nguyễn Minh Mẫn