Kỳ Co xứ Nẫu

Tôi biết đến Kỳ Co xứ Nẫu không phải qua báo chí hay các trang mạng xã hội đang rầm rộ như ngày nay mà bằng cách ngẫu nhiên và tình cờ. Sau những cuộc hội thảo triền miên tại Quy Nhơn, tôi quyết dành trọn vẹn một ngày tận hưởng thiên đường hoang sơ ấy.

  30/08/2019 09:38

Đến Quy Nhơn đã nhiều, lần này tôi quyết định thuê một chiếc xe máy chạy từ trung tâm ra bán đảo Phương Mai hướng đến Eo Gió - nơi nghe nhiều nhưng chưa lần nào đến. Từ ngày có cầu Thị Nại, việc di chuyển sang Nhơn Lý đơn giản hơn nhiều, hai bên đường là cồn cát trắng điểm xuyết những khóm xương rồng xanh. Sau hơn 40 phút, tôi đến Eo Gió và thưởng thức đặc sản tại đây… “gió”.

Đúng như tên gọi, trước mắt tôi là eo biển xanh được những rặng núi đá cao nhiều hình thù ôm trọn trong vòng tay. Ngắm cảnh và chụp ảnh chán chê, định kiếm một quán hải sản để thưởng thức vì Eo Gió vốn nổi tiếng với hải sản tươi ngon và giá rẻ cực kỳ thì có người gọi tôi từ phía sau. Hóa ra là một nhóm bạn trẻ, họ đề nghị tôi đi chung ra Kỳ Co chơi vì nhóm họ bốn người, phải thêm một người nữa thì mới đi được để chia tiền tàu. Phải hỏi lại hai lần tôi mới nghe rõ cái tên kỳ lạ này. Tôi gật đầu, chỉ 10 phút sau đã lênh đênh trên mặt biển cùng bốn người bạn đồng hành mới và bác lái tàu.
 

Chiếc tàu nhỏ lướt trên ngọn sóng nhấp nhô. Những tia nắng lấp lánh chiếu xuống làm mặt biển chuyển màu từ xanh dương, sang xanh lơ và cuối cùng là màu xanh ngọc bích trong suốt tận đáy. Bác lái tàu chỉ tay: “Kỳ Co đó!”. Mọi người cùng hướng mắt theo cánh tay gầy và đen nhẻm của bác. Trước mắt chúng tôi là núi đá sừng sững, lọt thỏm ở giữa bờ cát vàng ươm dài tít tắp - Kỳ Co xứ Nẫu. 

Thực ra, Kỳ Co không phải đảo mà là bãi biển hoang sơ tựa lưng vào vách núi. Để đến đây chỉ có thể đi bằng tàu hoặc phải qua một chặng đường ngoằn ngoèo hiểm trở do đường sá chưa có nên đi tàu vẫn là phương án tốt nhất. Bác lái tàu neo thuyền lại cách bờ một đoạn do không có cầu tàu, chúng tôi xuống thuyền thúng nhỏ cột bên mạn thuyền với lời dặn, điện thoại máy ảnh cho hết vào túi nilon đề phòng ướt. 
 

Bước chân lên bờ cát, tôi quan sát một vòng, trong lòng chỉ có hai từ để miêu tả “hoang sơ”. Chúng tôi ngỡ mình là “Robinson” đang lạc trên một đảo hoang vì xung quanh đây không hề có ghế bố, chòi lá, nhà nghỉ… nào mà chỉ là đồi núi và mặt biển mênh mông. Một chút hoang mang thoáng qua nhưng rồi cảm giác vui sướng dần lan tỏa khi chúng tôi biết rằng mình là những người duy nhất tại Kỳ Co lúc này để tha hồ tận hưởng không khí trong lành, không xô bồ, khói bụi.

Chọn một góc bằng phẳng nhìn ra biển để trải bạt, chúng tôi để đồ đạc một chỗ và bắt đầu khám phá. Bác lái tàu chu đáo chuẩn bị sẳn kính lặn tự chế từ ruột xe và chỉ cho cả bọn khu vực có nhiều cá và san hô. Trong khi đó, bác lui cui nhóm bếp để nấu bữa trưa. Bên dưới làn nước biếc, nhóm chúng tôi hết à tới ồ mỗi khi có vài chú cá màu sắc dạn dĩ bơi qua. Rạn san hô khá gần bờ, phải cẩn thận không khéo đứt chân. Một số đã vôi hóa nhưng vẫn còn nhiều khóm san hô sống cùng hải quỳ đủ màu dập dìu theo từng con sóng.
 

Trong khi tôi đang thả mình trôi bồng bềnh trên mặt nước ngắm bầu trời xanh đầy thư thái thì bạn gái trong nhóm reo lên báo chúng tôi theo cô ấy. Bơi một đoạn ngắn là một bãi biển nhỏ, khuất sau vách núi dựng đứng, những khóm đá trồi lên cát như những chiếc răng nanh. Thiên nhiên khéo léo sắp xếp khoét giữa vách đá tạo thành hồ bơi nho nhỏ, dễ thương. Tôi nhắm mắt mường tượng mình đang ở một resort cao cấp nào đó, lim dim thư giãn trong hồ bơi riêng đầy thơ mộng.  

Bữa trưa của chúng tôi là một đĩa ốc biển to, một con cá hồng nướng, một đĩa mực hấp gừng tươi roi rói và vài con nhum. Đây là sản vật tự nhiên bác lái tàu vừa đánh bắt được khi chúng tôi đang vui đùa dưới biển. Bữa ăn đơn sơ nhưng thật ngon, một phần vì đói, một phần vì được nghe câu chuyện thú vị từ bác lái tàu, rằng tại sao nơi này được gọi là Kỳ Co xứ Nẫu và những dự án resort, sân golf sẽ mọc lên tại đây. Bác vừa nói ánh mắt thoáng buồn.
 

Ăn uống no nê, chúng tôi thu dọn về lại đất liền. Bác lái tàu cho tất cả than đã nấu nướng trên cát vào túi để mang về. Tôi thắc mắc, bác chỉ cười hiền không nói gì, chúng tôi cũng phụ bác dọn dẹp. Và tôi chợt nhớ đến câu nói bất hủ của dân phượt: “không lấy gì ngoài những bức ảnh, không để lại gì ngoài những dấu chân”. Trên đường chạy xe về lại thành phố, tôi miên man suy nghĩ, khi những dự án mọc lên, Kỳ Co có còn hoang sơ như bây giờ? Những người bác lái tàu còn kiếm chút ít thu nhập từ biển cả nữa không? Hòn đảo ấy, khung cảnh ấy như một kỷ niệm đẹp mà tôi sẽ luôn giữ trong tim mình, dù những hành trình vạn dặm còn đi đến chốn nào.
loading
Các tin khác

Du xuân xa xứ cùng gia đình đón Tết đoàn viên

Lại sắp hết một năm, và người Việt chuẩn bị đón thêm một cái Tết nữa. Lòng người không khỏi chộn rộn ...

  28/11/2022 15:30

Kinh nghiệm du lịch Nhật Bản mới nhất năm 2022 - Ngày trở lại

Sở hữu những cảnh quan tuyệt sắc bậc nhất thế giới cùng nền văn hóa ẩn chứa nhiều điều kì bí, Nhật B ...

  18/10/2022 10:30

TỔNG HỢP COMBO DU LỊCH NƯỚC NGOÀI GIÁ RẺ TỐT NHẤT 2022

Combo du lịch Vietravel là gói dịch vụ du lịch gồm vé máy bay và phòng khách sạn được các tín đồ “xê ...

  14/09/2022 11:00

Hàn Quốc, Nhật Bản - Top 2 điểm đón mùa Thu đặc sắc tại Châu Á

Châu Á là một trong những châu lục có thời tiết đa dạng và đầy đủ các mùa. Do đó, mùa thu ở châu Á c ...

  13/09/2022 16:40

Kinh nghiệm tham quan Hoàng Cung Thái Lan mới nhất 2022

Thái Lan là một trong số ít các quốc gia trên thế giới còn duy trì chế độ quân chủ lập hiến nên các ...

  13/09/2022 10:10

Vivu du lịch xuyên biên giới với các ưu đãi hấp dẫn của Vietravel tại Hội chợ ITE 2022

Nếu bạn là một tín đồ “cuồng chân", yêu khám phá những vùng đất xa lạ thì đừng bỏ lỡ những ưu đãi hấ ...

  09/09/2022 23:35
pin